Bài viết mới

7:16 PM
Đừng Rời Xa Vì Em Lỡ Yêu Anh Mất Rồi - Tiểu Thuyết Full ...

Chạm tay lồng ngực mỏi
Thấy khạo khờ thanh xuân
Nghe tim nhiều tiếc nuối
Vấp tiếng yêu đôi lần
Phải chi bình tĩnh chút
Đã không bước nhầm chân
Cuộc tình làm mòn bút
Cuộc yêu làm mòn thân
Đâu biết khó quên thế
Lỡ thương có một lần
Nếu biết yêu mệt thế
Chắc em đã chẳng cần
Thôi em không hối hận
Người cứ việc xa đi
Tặng người tình ngây dại
Hồi em chưa biết gì.

7:15 PM
Đà Lạt nợ tôi nỗi nhớ… - taidanang.com
Em đem lòng vương vấn
Thành phố buồn mù sương
Quay lại nhìn mấy bận
Nhớ hồi đó... mình thương
Từ dạo ấy anh đi
Em sắm đôi mắt buồn
Mưa giăng ngang lối nhỏ
Em chạnh lòng... lệ tuôn
Từ hôm nay em về
Giã biệt anh và sương
Bỏ lại đôi mắt biếc
Buồn như hồ Xuân Hương.
Em vẽ chuyện chung tình
Tô màu yêu nồng thắm
Mới vừa thương vội vàng
Đã tính chuyện trăm năm
Thì bây giờ anh nhé
Ở lại với bạc ngàn
Rừng thông vừa nhắc khẽ
Chuyện mình đã vỡ tan
Em xin về với biển
Nghe sóng ru lòng mình
Giữ yên bình trong dạ
Cười nụ với bình minh
Em chào tạm biệt phố
Mắt Xuân Hương đừng buồn
Rừng thông đừng vương vấn
Em sợ nhạt nhòa tuôn.

7:14 PM
Nhớ lắm mùi vị quê hương

Con muốn về nghe tiếng mẹ ru
"...Ầu ơ ví dầu cầu tre lắc lẻo..."
Nhớ cơn mưa dột xiêu mái tranh nghèo, mẹ hát:
"...Trời mưa bong bóng phập phồng, mẹ đi lấy chồng con ở với ai..."
Mẹ ơi! Quê ơi! con muốn về thăm lại
Xóm nhỏ tình người tha thiết buổi chiều hôm.
Con muốn về ôm đồng lúa mênh mông,
Cái thời ấu thơ con gắn liền ở đó.
Nơi có anh, có em, có bạn bè con hồi nhỏ,
Chân đất, đầu trần trốn nhà bắt dế, bắt cua.
Chơi trò gì cũng tính chuyện thắng thua
Anh trai nhường: "cho mày ăn, leo lên lưng, tao cõng!"
Hồi đó con thích được đong đưa trên võng
Thích trèo cây, ăn trộm quả... nhà mình.
Con muốn về nghe tiếng gà gáy gọi bình minh
Tiếng ngoại kêu: "Bé ơi! Dậy đi học!"
Con nhớ hoài ngày đến trường, mẹ buông tay, con khóc.
Tại con sợ "Trời mưa... mẹ lấy chồng..."
Con muốn về lặng lẽ cùng dòng sông,
Muốn hôn lên làn gió chiều man mát,
Phảng phất trong con miền ấu thơ bàng bạc,
Và bầu trời trong vắt màu thiên thanh.
Con muốn về thương lấy lũy tre xanh,
Hồi đó con hay ra chơi trò cô dâu chú rể.
Chơi đến say mê, đến chiều tà bóng xế
Sợ mẹ đánh đòn, len lén về giả đò ngoan.
Con muốn về trên chiếc xe sườn ngang,
Mẹ đèo con mỗi sớm mai đến lớp.
Thương dáng mẹ gầy gò gánh cả cuộc đời con, hai vai phồng rộp
Tay chai sần, chân mỏi, trán nhăn nheo.
Ơn sinh dưỡng cả đời này con mang theo
Con không bao giờ quên làng quê nghèo đã nuôi con khôn lớn!
Hồi xưa con muốn được nhanh thành người lớn,
Nay con lại ước quay về thời trẻ thơ.
Vô tư thôi chẳng phải như bây giờ!
Con thương ngoại chân yếu, mắt mờ,
Lưng khom khom, miệng vẫn cười móm mém
"Tổ cha mày, ăn nhiều cho mau lớn!"
Con hư thân chơi bời làm tóc cháy, da đen
Mẹ cấy, ông cày, bà góp nhặt bữa cơm
Từ dền cơm, rau lang, muống đồng,... ngon phải biết
Chén gạo thơm một tay mẹ gặt ngọt ngào tha thiết
Đến tận bây giờ con vẫn nhớ như in.
Ai cho con được trở về thuở ấy, con xin!
Thuở sống trong cổ tích với niềm tin, mẹ kể
Kí ức ấu thơ con là thế,
Thương lắm quê ơi!

7:13 PM
Những câu nói hay về tình yêu buồn khiến người đọc bật khóc

Ừ! thì thôi em chẳng cần yêu nữa
Tim của em anh đánh cắp mất rồi
Anh đem nhớ nhung đặt lên ngọt môi
Gạt lường em chỉ là say một chút
Ấy vậy mà mắt môi em hạnh phúc
Ừ cũng phải chỉ một chút thôi mà
Rồi anh mang hạnh phúc ấy đi xa
Bỏ mặc em với dòng đời... cô độc!
Em ước mình có thể như bao lần úp mặt vào lòng tay òa khóc
Nhưng không.
Có những lúc nước mắt không còn là biểu hiện của niềm đau
Thay vào đó là lặng thinh, là nụ cười gượng gạo.... em tự dối lừa mình
Cũng tại em thôi, tại em vội vã tin
Đâu trách được ai vì tự mình cầm lòng đi đánh đổi
Nên còn tâm can đâu nữa để mà thương, mà đợi 
Chán ngán một đời chỉ vì lần đó dốc lòng yêu.
Chén rượu cay mà ngỡ chén mỹ miều
Rót mãi ngả nghiêng đổ vào mình ngu dại
Thôi thì em yêu đương xin ngừng lại
Đàn bà ngông cuồng khi đổ vỡ mới biết mình sai quá trời ơi!
Đàn bà tổn thương thiết tha gì nữa yêu đương như cái thời
Anh và em chỉ đôi ta là đủ
Ngực mỏi, tim đau vẫn cuồng si là thứ
Thủy chung chẳng phải, cao thượng càng không
Chỉ là thứ cứng đầu bất chấp bão giông
Ôm vào lòng gió mưa ầm ào sóng cuộn
Làm phạc phờ mái đầu màu tóc thứ hai vừa nhuốm
Ừ tại không còn sức để nhen nhúm lửa nhiệt nồng 
Máu trong người em vẫn là dòng máu nóng rực hồng
Nhưng tình em đã nguội lạnh từ lâu
Em bấu tim mình xin kí ức úa màu
Để thanh xuân em thôi dành trọn cho nỗi nhớ!

Contact Form

Name

Email *

Message *

Theme images by imacon. Powered by Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget