Ừ, thôi không yêu nữa!
Ừ! thì thôi em chẳng cần yêu nữa
Tim của em anh đánh cắp mất rồi
Anh đem nhớ nhung đặt lên ngọt môi
Gạt lường em chỉ là say một chút
Ấy vậy mà mắt môi em hạnh phúc
Ừ cũng phải chỉ một chút thôi mà
Rồi anh mang hạnh phúc ấy đi xa
Bỏ mặc em với dòng đời... cô độc!
Em ước mình có thể như bao lần úp mặt vào lòng tay òa khóc
Nhưng không.
Có những lúc nước mắt không còn là biểu hiện của niềm đau
Thay vào đó là lặng thinh, là nụ cười gượng gạo.... em tự dối lừa mình
Cũng tại em thôi, tại em vội vã tin
Đâu trách được ai vì tự mình cầm lòng đi đánh đổi
Nên còn tâm can đâu nữa để mà thương, mà đợi
Chán ngán một đời chỉ vì lần đó dốc lòng yêu.
Chén rượu cay mà ngỡ chén mỹ miều
Rót mãi ngả nghiêng đổ vào mình ngu dại
Thôi thì em yêu đương xin ngừng lại
Đàn bà ngông cuồng khi đổ vỡ mới biết mình sai quá trời ơi!
Đàn bà tổn thương thiết tha gì nữa yêu đương như cái thời
Anh và em chỉ đôi ta là đủ
Ngực mỏi, tim đau vẫn cuồng si là thứ
Thủy chung chẳng phải, cao thượng càng không
Chỉ là thứ cứng đầu bất chấp bão giông
Ôm vào lòng gió mưa ầm ào sóng cuộn
Làm phạc phờ mái đầu màu tóc thứ hai vừa nhuốm
Ừ tại không còn sức để nhen nhúm lửa nhiệt nồng
Máu trong người em vẫn là dòng máu nóng rực hồng
Nhưng tình em đã nguội lạnh từ lâu
Em bấu tim mình xin kí ức úa màu
Để thanh xuân em thôi dành trọn cho nỗi nhớ!
Post a Comment