Giá mà...
Giá mà cuộc đời tồn tại chữ nếu như
Thì mắt em đâu cay và môi anh đâu chát
Bởi duyên mình mỏng manh nên đành nhạt
Em để anh về trọn hiếu với mẹ cha
Giá mà em biết trước chuyện của chúng ta
Ngay khi bắt đầu em sẽ không cuồng nhiệt
Sẽ giữ lại chút tình để hôm nay không khuyết
Như mảnh trăng già tan vỡ của tháng ba
Giá mà em buộc được cơn gió la cà
Thì ruột gan em đâu nóng bừng như lửa
Và tâm can đâu giằng xéo bởi hai chữ phôi pha
Rồi chẳng còn gì sót lại bởi tan ra
....và lụi tàn
Giá mà anh biết được em vẫn nồng nàn
Thì anh có quay về để yêu em lần nữa
Hay anh vẫn chọn dở dang cho vẹn chữ đẹp tình?
Thôi thì đã không thể giá như chuyện chúng mình...
Em xin anh cũng đừng nhắc nhớ
Với em đó là điều tàn ác nhất bây giờ.
Post a Comment