Con muốn về nghe tiếng mẹ ru
"...Ầu ơ ví dầu cầu tre lắc lẻo..."
Nhớ cơn mưa dột xiêu mái tranh nghèo, mẹ hát:
"...Trời mưa bong bóng phập phồng, mẹ đi lấy chồng con ở với ai..."
Mẹ ơi! Quê ơi! con muốn về thăm lại
Xóm nhỏ tình người tha thiết buổi chiều hôm.
Con muốn về ôm đồng lúa mênh mông,
Cái thời ấu thơ con gắn liền ở đó.
Nơi có anh, có em, có bạn bè con hồi nhỏ,
Chân đất, đầu trần trốn nhà bắt dế, bắt cua.
Chơi trò gì cũng tính chuyện thắng thua
Anh trai nhường: "cho mày ăn, leo lên lưng, tao cõng!"
Cái thời ấu thơ con gắn liền ở đó.
Nơi có anh, có em, có bạn bè con hồi nhỏ,
Chân đất, đầu trần trốn nhà bắt dế, bắt cua.
Chơi trò gì cũng tính chuyện thắng thua
Anh trai nhường: "cho mày ăn, leo lên lưng, tao cõng!"
Hồi đó con thích được đong đưa trên võng
Thích trèo cây, ăn trộm quả... nhà mình.
Con muốn về nghe tiếng gà gáy gọi bình minh
Tiếng ngoại kêu: "Bé ơi! Dậy đi học!"
Con nhớ hoài ngày đến trường, mẹ buông tay, con khóc.
Tại con sợ "Trời mưa... mẹ lấy chồng..."
Thích trèo cây, ăn trộm quả... nhà mình.
Con muốn về nghe tiếng gà gáy gọi bình minh
Tiếng ngoại kêu: "Bé ơi! Dậy đi học!"
Con nhớ hoài ngày đến trường, mẹ buông tay, con khóc.
Tại con sợ "Trời mưa... mẹ lấy chồng..."
Con muốn về lặng lẽ cùng dòng sông,
Muốn hôn lên làn gió chiều man mát,
Phảng phất trong con miền ấu thơ bàng bạc,
Và bầu trời trong vắt màu thiên thanh.
Con muốn về thương lấy lũy tre xanh,
Hồi đó con hay ra chơi trò cô dâu chú rể.
Chơi đến say mê, đến chiều tà bóng xế
Sợ mẹ đánh đòn, len lén về giả đò ngoan.
Muốn hôn lên làn gió chiều man mát,
Phảng phất trong con miền ấu thơ bàng bạc,
Và bầu trời trong vắt màu thiên thanh.
Con muốn về thương lấy lũy tre xanh,
Hồi đó con hay ra chơi trò cô dâu chú rể.
Chơi đến say mê, đến chiều tà bóng xế
Sợ mẹ đánh đòn, len lén về giả đò ngoan.
Con muốn về trên chiếc xe sườn ngang,
Mẹ đèo con mỗi sớm mai đến lớp.
Thương dáng mẹ gầy gò gánh cả cuộc đời con, hai vai phồng rộp
Tay chai sần, chân mỏi, trán nhăn nheo.
Ơn sinh dưỡng cả đời này con mang theo
Con không bao giờ quên làng quê nghèo đã nuôi con khôn lớn!
Hồi xưa con muốn được nhanh thành người lớn,
Nay con lại ước quay về thời trẻ thơ.
Vô tư thôi chẳng phải như bây giờ!
Mẹ đèo con mỗi sớm mai đến lớp.
Thương dáng mẹ gầy gò gánh cả cuộc đời con, hai vai phồng rộp
Tay chai sần, chân mỏi, trán nhăn nheo.
Ơn sinh dưỡng cả đời này con mang theo
Con không bao giờ quên làng quê nghèo đã nuôi con khôn lớn!
Hồi xưa con muốn được nhanh thành người lớn,
Nay con lại ước quay về thời trẻ thơ.
Vô tư thôi chẳng phải như bây giờ!
Con thương ngoại chân yếu, mắt mờ,
Lưng khom khom, miệng vẫn cười móm mém
"Tổ cha mày, ăn nhiều cho mau lớn!"
Con hư thân chơi bời làm tóc cháy, da đen
Mẹ cấy, ông cày, bà góp nhặt bữa cơm
Từ dền cơm, rau lang, muống đồng,... ngon phải biết
Chén gạo thơm một tay mẹ gặt ngọt ngào tha thiết
Đến tận bây giờ con vẫn nhớ như in.
Ai cho con được trở về thuở ấy, con xin!
Thuở sống trong cổ tích với niềm tin, mẹ kể
Kí ức ấu thơ con là thế,
Thương lắm quê ơi!
Lưng khom khom, miệng vẫn cười móm mém
"Tổ cha mày, ăn nhiều cho mau lớn!"
Con hư thân chơi bời làm tóc cháy, da đen
Mẹ cấy, ông cày, bà góp nhặt bữa cơm
Từ dền cơm, rau lang, muống đồng,... ngon phải biết
Chén gạo thơm một tay mẹ gặt ngọt ngào tha thiết
Đến tận bây giờ con vẫn nhớ như in.
Ai cho con được trở về thuở ấy, con xin!
Thuở sống trong cổ tích với niềm tin, mẹ kể
Kí ức ấu thơ con là thế,
Thương lắm quê ơi!
Post a Comment